Tóm lại những người này, không có lấy một ai tốt đẹp...
Thẩm nhị lão gia ủ rũ cụp đuôi trở về phủ. Thẩm nhị phu nhân chẳng những không biết điều tránh đi, mà còn sán đến khóc lóc tỉ tê rằng con trai tự nhốt mình trong viện đã mấy ngày nay, không chịu gặp bà ta - người làm mẹ này, cũng không biết tình hình thế nào rồi, bảo ông ta mau nghĩ cách.
“Lão gia, đó là con trai của chúng ta a! Khó khăn lắm chân nó mới khỏi, nói năng cũng lưu loát rồi, tương lai nhất định mọi thứ sẽ tốt đẹp lên, ông không thể mặc kệ nó được! Ông mau nghĩ cách gì đi, để nó ra khỏi viện, chúng ta nói chuyện đàng hoàng khuyên giải nó...”
Thẩm nhị phu nhân nói chưa dứt lời đã bị Thẩm nhị lão gia tung một cước đá ngã lăn ra đất.
Bà ta mặt cắt không còn giọt máu, kêu lên sợ hãi ôm bụng, chỉ thấy người chồng chỉ thẳng vào mặt bà ta cười lạnh mắng: “Đừng có nhắc đến thằng nghịch t.ử đó trước mặt lão tử! Lão t.ử không có đứa con trai điên cuồng, táng tận lương tâm như vậy! Đều là tại bà, hồi nhỏ nó vẫn ngoan ngoãn, đều là do bà dung túng nuông chiều dạy hư nó! Giờ nó biến thành cái dạng đó bà còn chưa thấy rõ sao? Nó xong đời rồi, xong đời rồi, hoàn toàn xong đời rồi! Bà còn nằm mơ cái gì nữa?”
“Lão gia!” Thẩm nhị phu nhân gào khóc, liều mạng lắc đầu.
“Cả hai đứa con bà đều dạy dỗ chẳng ra gì,” Thẩm nhị lão gia cười lạnh: “Cái đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5070477/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.