Thẩm Hoằng Tuân cười cười, thầm nghĩ thế thì không được, nếu không đi sao biết Thẩm Hoằng Khải muốn làm gì? Bèn cười nói: “Huynh trong lòng đều nắm rõ, yên tâm đi.”
Vợ chồng Thẩm đại phu nhân trước sau chân về đến phủ, nhìn thấy vết thương trên cánh tay Thẩm Hoằng Tuân, nhìn thấy bộ quần áo dính đầy m.á.u bẩn vừa thay ra, trong đầu Thẩm đại phu nhân “Oanh!” một tiếng như muốn nổ tung.
Nước mắt trong nháy mắt rơi xuống, Thẩm đại phu nhân nghiến răng nói: “Chuyện này rốt cuộc... rốt cuộc là thế nào?”
Mặt Thẩm đại lão gia cũng đen lại.
Thẩm Hoằng Tuân thay đổi hẳn hình tượng người anh cả ấm áp kiên cường trước mặt Thẩm Lương Vi, vẻ mặt tiều tụy, sắc mặt vốn đã tái nhợt ba phần giờ càng trở nên khó coi hơn. Còn vết thương trên cánh tay hắn, hắn còn cố ý nhờ Thẩm Lương Vi làm chút động tác nhỏ, tuy rằng đã bôi thuốc, nhưng mà... nhìn qua hiệu quả thị giác tương đương với ghê người.
Điều này nhất định không thể qua mắt được Thẩm đại phu nhân, Thẩm Hoằng Tuân cũng không định giấu bà, dù sao, có thể giấu được phụ thân và những người khác là đủ rồi.
Thẩm đại phu nhân rơi nước mắt, Thẩm Lương Vi cũng không nhịn được muốn khóc theo.
Thẩm đại lão gia nén giận an ủi vài câu, nói: “Hoằng Tuân, chuyện này rốt cuộc là sao? Hoằng Khải nó làm con bị thương? Tại sao!”
“Con cũng muốn biết tại sao,” Thẩm Hoằng Tuân cười khổ: “Nhị đường huynh nói con là em, không nên cái gì cũng vượt mặt huynh ấy, không nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5070469/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.