Hứa Tình Vân kéo nha hoàn ra, vội vàng đỡ lấy Thẩm nhị phu nhân: “Thẩm nhị phu nhân ngàn vạn lần đừng nóng vội, chuyện vừa rồi rất nhiều người đều chứng kiến, bà muốn biết gì mọi người đều có thể nói cho bà nghe, bà đừng vội mà!”
Bị va chạm lôi kéo như vậy, Thẩm nhị phu nhân làm sao còn đuổi kịp Thẩm Hoằng Tuân? Hắn đã sớm đi xa rồi.
Bà ta càng thêm tức giận, lớn tiếng kêu lên: “Con trai ta tuyệt đối không phải loại người như vậy, tuyệt đối không phải! Chắc chắn có hiểu lầm gì đó! Bằng không, nhất định là con trai ta bị người ta hãm hại! Các người đừng nói nữa, các người thì biết cái gì? Các người nói ta một chữ cũng không tin!”
Hứa phu nhân cười lạnh: “Người này đúng là điên rồi! Thật là! Thôi thôi, mọi người chúng ta cũng đừng phí lời nữa, chúng ta đi thôi. Người ta đã bịt tai nhắm mắt nhất quyết muốn làm kẻ điếc người mù thì ai làm gì được? Nói đi cũng phải nói lại, chỉ tội nghiệp cho Thẩm tam công tử, sao lại vớ phải người thân như thế này chứ, haizz...”
Hứa phu nhân lắc đầu thở dài, kéo tay Hứa Tình Vân, gọi thêm cặp mẹ con đi cùng, dẫn theo đám nha hoàn bà t.ử lắc đầu ngán ngẩm rời đi.
Đám tăng nhân và những khách hành hương hiếu kỳ chạy tới xem náo nhiệt sau đó cũng đều lắc đầu bàn tán, rồi lần lượt tản đi.
Thẩm nhị phu nhân vẫn còn đang gào thét khản cả giọng ở đó: “Các người đừng có nói bậy! Đừng có nói hươu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5068715/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.