"Thành thật làm cho tốt cái chức Ung Vương phi của ngươi cho bổn vương, đừng có gây họa nữa!"
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Nếu không, đừng trách bổn vương trở mặt vô tình! Triệu Phương Hoa, nếu thật sự chọc giận bổn vương, có lẽ ngươi không biết kết cục sẽ thế nào đâu!"
Tiêu Cảnh Hoài mặc kệ nàng ta đang khóc lóc t.h.ả.m thiết, phất tay áo nghênh ngang bỏ đi.
Ngày hôm sau, quyền quản gia của Tình Nhu quận chúa liền bị chia một nửa cho Thẩm Lương Dung.
Tiêu Cảnh Hoài coi như đã nhìn thấu, Thẩm Lương Dung tuy vào phủ không được vẻ vang cho lắm, nhưng miễn cưỡng cũng có thể che đậy được. Quan trọng hơn là, nàng ta thông minh và biết điều hơn Triệu Phương Hoa nhiều.
Đã như vậy, hắn không coi trọng nàng ta thì coi trọng ai? Thẩm Lương Dung vừa mừng vừa sợ, mở cờ trong bụng, lưng thẳng tắp, đâu còn sợ gì Tình Nhu quận chúa nữa?
Lúc này Tình Nhu quận chúa mới hoàn toàn tỉnh ngộ, chuyện trước đây rõ ràng là mình bị Thẩm Lương Dung lừa gạt rồi.
Nguy hiểm thì một mình mình gánh chịu, còn nàng ta thì sao? Thành công thì coi như nàng ta đã xả được cơn giận, không thành công thì nàng ta cũng chẳng mất mát gì.
Kết quả chuyện này thành ra thế này, nàng ta chẳng những không mất gì mà ngược lại còn chiếm được món hời lớn!
Tình Nhu quận chúa tức muốn điên lên, ở trong phòng mình đập phá đồ sứ tan tành đầy đất, c.h.ử.i bới ầm ĩ Thẩm Lương Dung là kẻ đê tiện vô sỉ.
Nàng ta tức muốn hộc m.á.u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5068686/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.