Hắn sợ cái gì chứ? Hắn thật sự chẳng hề hoảng hốt chút nào.
Nguy cơ của Tình Nhu quận chúa đã qua, bất luận sau này Tiêu Cảnh Hoài xử lý nàng ta thế nào, đó cũng là chuyện vợ chồng đóng cửa bảo nhau.
Nàng ta tuyệt đối sẽ không ngốc đến mức vào lúc này còn chủ động rước họa vào thân, khai ra chuyện mình đã làm thế này thế kia.
Nói nữa thì, chẳng lẽ hắn ngốc sao? Còn để mặc cho nàng ta nói à? Hai anh em Tiêu Cảnh Hoài mỗi người một lý lẽ, tranh cãi đến túi bụi, nhưng rốt cuộc chẳng ai đưa ra được bằng chứng xác thực để khiến đối phương cứng họng không nói nên lời.
Phục hoàng hậu và Ngọc quý phi nhìn không nổi nữa, cũng tham gia vào, càng khiến tình hình thêm ầm ĩ hỗn loạn.
Thiên Diệu Đế cảm thấy đầu óc quay cuồng choáng váng, cơn đau âm ỉ và cảm giác chóng mặt từ n.g.ự.c truyền đến khiến ông càng thêm phiền muộn bực bội. Bên tai ong ong toàn tiếng cãi vã c.h.ử.i bới của bọn họ, nghe không rõ nội dung, chỉ thấy phiền lòng.
“Đủ rồi!” Thiên Diệu Đế cuối cùng không thể nhịn được nữa, lạnh lùng nói: “Việc này để sau hãy bàn, trẫm thấy các ngươi thật đúng là có tiền đồ! Từng đứa một không học điều hay lẽ phải! Các ngươi đúng là anh em tốt đấy, hừ, theo trẫm thấy, ai cũng đừng nói ai!”
Tiêu Cảnh Hoài, Tiêu Cảnh Nghiệp lập tức tắt đài, mỗi người hung hăng trừng đối phương một cái, nhưng cũng không dám ho he gì thêm.
Ánh mắt Tiêu Cảnh Dụ lóe lên, liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5068683/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.