"Vâng, phụ hoàng!" Tiêu Cảnh Nghiệp chỉ vào Tiêu Cảnh Hoài, phổi sắp tức đến nổ tung: "Phụ hoàng, hắn hoàn toàn là nói bậy nói bạ!"
"Là hắn hãm hại nhi thần! Hôm nay nhi thần tiến cung thỉnh an mẫu phi, thế mà lại đúng lúc này, không sớm cũng không muộn..."
Dựa vào lời của Tiêu Cảnh Nghiệp, hành vi của Tiêu Cảnh Hoài quả thực rất đáng ngờ.
Không sớm cũng không muộn, cứ nhè đúng lúc này phủ hắn "có thích khách", mà tên "thích khách" này chỗ nào không đi, cứ nhất định phải trốn vào phủ Tề Vương. Cố tình lúc truy "thích khách" lại không hiểu sao đuổi tới tận hầm băng, rồi lại tình cờ phát hiện thị vệ đã c.h.ế.t của phủ Ung Vương trong hầm băng!
Chuỗi sự việc liên tiếp này, muốn bảo không trùng hợp cũng không được.
Hắn điên rồi sao? Hiện giờ đang là giữa mùa hè, băng trong hầm là để dùng, hắn tự dưng vứt cái xác c.h.ế.t giấu vào hầm băng làm gì? Nếu thật sự g.i.ế.c người, vương phủ to lớn như vậy, chỗ nào mà chẳng dễ xử lý? Hoặc là dứt khoát ném ra bãi tha ma không tốt hơn sao?
Huống hồ, hắn đang yên đang lành g.i.ế.c thị vệ trong phủ Tiêu Cảnh Hoài làm gì?
Tiêu Cảnh Hoài trào phúng: "Ý nghĩ của con người thường chỉ nảy ra trong tích tắc, ai mà biết đệ nghĩ thế nào? Có lẽ là không kịp xử lý nên tạm thời bỏ vào hầm băng cũng khó nói..."
Chính mình hãm hại hắn? Hừ, tay mình còn chưa vươn dài đến thế, có thể tùy ý làm bậy, gây ra chuyện tày trời này ngay trong phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5068464/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.