Thẩm lão phu nhân nghe vậy sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm, trừng mắt giận dữ.
Bà lập tức cười lạnh: "Ngươi không muốn thì cứ nói thẳng, hà cớ gì lại lôi chuyện Hoằng Khải ra nói đường hoàng như vậy? Nếu đã thế thì thôi, ai còn thèm cầu xin ngươi chắc?"
Thẩm lão phu nhân lời còn chưa dứt, Thẩm Lương Nguyệt lại "Bịch!" một cái quỳ sụp xuống trước mặt Thẩm đại phu nhân, gấp đến mức sắp khóc: "Đại bá mẫu, người cứ mang con đi cùng đi! Con thật sự bảo đảm tuyệt đối sẽ không gây chuyện, thật sự sẽ không gây chuyện mà."
Thẩm lão phu nhân cứng đờ người, mặt lúc đỏ lúc trắng, cảm giác như bị Thẩm Lương Nguyệt tát sưng mặt, tức đến nghẹn họng.
Trong lòng bà thầm mắng con nha đầu c.h.ế.t tiệt này thật là quá đáng, tự mình dâng lên cửa cho người ta chà đạp. Thôi, mặc kệ nó, muốn làm gì thì làm.
Thẩm tam phu nhân cũng trợn mắt há hốc mồm, miệng khẽ nhếch, không hiểu nổi con gái mình rốt cuộc bị làm sao nữa? Tiệc cưới ở phủ Tề Vương quả thực là một dịp vô cùng long trọng, được tham dự tự nhiên sẽ mở mang tầm mắt, có mặt mũi. Thế nhưng, nếu thực sự không đi được... thì thôi, cần gì phải làm đến mức này?
Mí mắt Thẩm Lương Vi giật giật, càng chắc chắn Thẩm Lương Nguyệt không có ý tốt.
Nàng sai Xuân Anh và những người khác cưỡng chế đỡ Thẩm Lương Nguyệt dậy, nhanh mồm nhanh miệng giả vờ vô tình cười nói: "Tam muội muội để tâm đến tiệc cưới này như vậy, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5066673/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.