Cái gì gọi là nàng chẳng làm gì cả! Hai cái tát trên mặt nàng ta chẳng lẽ không phải do nàng đánh? Nhìn cái vẻ mặt như thể chịu oan ức tày đình của nàng khiến nàng ta phát điên lên được!
Nàng không làm, vậy nghĩa là chính nàng ta làm? Là nàng ta vu oan cho nàng? "Đại tỷ tỷ, muội nói có đúng không? Muội chẳng làm gì cả, tỷ bị thương không liên quan gì đến muội."
Đây là ép Thẩm Lương Dung thừa nhận hãm hại nàng, trước mặt bao nhiêu người x.é to.ạc da mặt Thẩm Lương Dung xuống mà chà đạp a.
Thẩm Lương Dung đầu váng mắt hoa, nàng ta không cần mặt mũi sao?
Giọng Thẩm nhị phu nhân cũng có chút run rẩy, lạc đi: "Vi nha đầu, được tha người nên tha, tém tém lại thôi."
"Con không làm, tự nhiên phải đòi lại sự trong sạch! Nhị thẩm, câu hỏi của con cũng đâu khó trả lời, phải thì là phải, không phải thì là không phải, cái kiểu 'tém tém lại' là ý gì? Con lại không hiểu."
Thẩm nhị phu nhân hận không thể c.ắ.n đứt lưỡi mình, bà ta không nên lùi bước.
Biết đâu con nha đầu c.h.ế.t tiệt này chỉ dọa suông thôi, căn bản không dám lên nha môn đâu?
Lần này hay rồi, Dung nhi không truy cứu, nó lại được đà lấn tới.
"Muội nói đúng," Thẩm Lương Dung lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Lương Vi, trên gương mặt căng cứng không có chút biểu cảm nào: "Là ta hiểu lầm muội, không phải muội làm! Cái gì cũng không phải..."
"Vậy lời này Đại tỷ tỷ phải nhớ cho kỹ, nếu để muội nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5066637/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.