"Thật là khéo mồm khéo miệng!" Thẩm Lương Dung khóc rống lên: "Ta sắp bước chân vào cửa Ung Vương phủ rồi, sau này cuộc sống chỉ có tốt hơn ngươi, ta cần gì phải vu oan hãm hại để trả thù ngươi? Ngươi không khỏi đ.á.n.h giá mình quá cao rồi đấy! Tại sao ta không làm gì Tam muội muội, mà lại cứ nhắm vào ngươi? Hơn nữa, ta tự làm tổn thương mình như vậy, lỡ để lại sẹo, Vương gia nhìn thấy làm sao mà thích được? Ta sao có thể làm chuyện ngu ngốc như thế!"
"Ngươi, ngươi hại ta, còn ngụy biện như vậy, chẳng phải là vì ghen ghét không muốn thấy ta sống tốt sao? Được, được lắm, ta làm sao sánh bằng ngươi? Đâu dám so bì với ngươi? Ta đi cạo đầu làm ni cô đây, làm bạn với thanh đăng cổ phật cả đời này, ngươi vừa lòng chưa?"
Thẩm Lương Dung khóc lớn, vừa khóc vừa làm loạn đứng dậy định đi tìm kéo cắt tóc.
Nghĩ đến những tao ngộ bi t.h.ả.m trước đó của mình, nàng ta thực sự khóc đến thương tâm tột cùng.
Mí mắt Thẩm lão phu nhân giật một cái, đột nhiên nhận ra vấn đề.
Dung nha đầu sắp là Trắc phi của Ung Vương, không chừng tương lai sẽ là phi tần nương nương, thậm chí còn tiến xa hơn nữa. Ý kiến của nó tự nhiên quan trọng hơn nhiều so với con bạch nhãn lang Thẩm Lương Vi này.
Trong lòng đã định chủ ý, Thẩm lão phu nhân đâu còn quan tâm ai đúng ai sai, đương nhiên dù thế nào thì Thẩm Lương Dung cũng là đúng.
"Dung nha đầu nói có lý, nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5065205/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.