Tiêu Cảnh Hoài rời khỏi đám đông đi sâu vào trong rừng trúc. Cách khá xa, ngay cả tiếng cười nói bên kia cũng trở nên hư ảo và xa xăm, rốt cuộc cũng có thể thả lỏng. Hắn mệt mỏi ngồi bệt xuống đất, dựa vào một cây long não cao lớn mọc lẫn trong rừng trúc, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Trong đầu hôn hôn trầm trầm, mơ mơ màng màng, nhưng cảm giác say sưa này kỳ thực cũng khá tốt. Rừng trúc u tĩnh, có thể cho hắn được một chút bình yên nhất thời.
Tuy rằng nơi này là vùng hoang dã ngoại ô, nhưng vì hôm nay mở tiệc ở đây nên toàn bộ khu vực bên ngoài rừng trúc đã sớm có thị vệ canh gác, ở trong này thật sự sẽ không có nguy hiểm gì, Tiêu Cảnh Hoài hoàn toàn yên tâm.
Hắn nào biết rằng mình đã yên tâm quá sớm...
Khi tin tức Thẩm Lương Dung và Ung Vương điện hạ hẹn hò truyền về Thẩm phủ, Thẩm Lương Vi không khỏi giật giật khóe miệng: Thẩm Lương Dung hành động nhanh thật đấy!
Không, phải nói là Tiêu Cảnh Nghiệp hành động rất nhanh.
Hai anh em bọn họ vẫn giống như kiếp trước, sớm đã như nước với lửa, một mất một còn. Kiếp trước Tiêu Cảnh Nghiệp nhận kết cục bị giam cầm, cũng không biết kiếp này hai anh em thế lực ngang nhau thì sẽ thế nào đây? Khi Thẩm Lương Dung về phủ với vẻ thẹn thùng, nhưng sâu trong đáy mắt lại là một mảnh lạnh lẽo. Lúc ấy bị người ta vây xem, chỉ trỏ bàn tán, cảm giác thật sự rất khó xử, rất nhục nhã!
Phảng phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5065196/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.