Thẩm Lương Dung túm chặt lấy vạt áo của một người trong số họ không buông, đây là cơ hội duy nhất của nàng ta.
Nàng ta không ngừng nói về Thẩm gia, về cha mẹ huynh trưởng, vừa nói vừa khóc lóc cầu xin.
Bốn năm vị công t.ử ăn mặc sang trọng kia sắc mặt lập tức thay đổi. Nếu không phải là tiểu thư Thẩm gia, e rằng thật sự không thể nói chính xác đến vậy.
Hơn nữa có người trí nhớ tốt, còn nhớ rõ dung mạo của Thẩm Lương Dung, xác thực chính là nàng ta.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, khi tú bà muốn dẫn người ra ngăn cản thì đã không kịp nữa rồi.
Nhiều người nhìn vào như vậy, bốn năm vị công t.ử kia cũng không tiện bỏ mặc làm ngơ, nếu không truyền ra ngoài bọn họ sẽ thành hạng người gì? Công t.ử bột cũng có lòng tự trọng, cũng cần mặt mũi có được không?
Chuyện này nhiều người nhìn thấy như vậy, Thẩm gia sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Mấy người này đành phải gọi tú bà lại, hỏi cho ra lẽ...
Hỏi đến cuối cùng, liền sai một gã sai vặt đến Thẩm gia báo tin.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Gã sai vặt kia mồm mép lanh lợi kể lại đầu đuôi sự việc ——
Thẩm lão phu nhân tối sầm mặt mũi, suýt nữa không thở nổi!
Thẩm nhị phu nhân trực tiếp hứng chịu đòn chí mạng, lại một lần nữa sét đ.á.n.h giữa trời quang, kêu khóc một tiếng rồi ngất lịm đi.
Bà ta thật quá khổ mà!
Tại sao những chuyện bi t.h.ả.m thế này lại rơi xuống đầu bà ta!
Gã sai vặt kia nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5064652/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.