Đêm đó, khi Thẩm đại lão gia hồi phủ, biết được tin tức này cũng có chút ngạc nhiên.
Thẩm đại lão gia thở dài trong lòng, không nhịn được phàn nàn vài câu với Thẩm đại phu nhân, nói rằng đứa cháu này chính là do nương và vợ chồng nhị đệ chiều hư, nếu không cũng chẳng đến mức này...
Nếu như hắn chịu thành thật kiên định, chăm chỉ dùi mài kinh sử, nói một cách khách quan, tuy rằng không đạt được trình độ như con trai Hoằng Tuân của ông, nhưng ít nhất cũng sẽ không quá kém cỏi.
Như bây giờ... e là phế rồi!
Thẩm đại phu nhân chỉ cười cười, không tỏ vẻ gì. Liên quan gì đến bà chứ? Bà không quan tâm...
Phản ứng của Thẩm nhị lão gia cũng giống hệt Thẩm nhị phu nhân, suýt chút nữa thì tức đến ngất đi.
Sau đó, trong đầu ông ta nảy ra một ý nghĩ: Ngày mai đến nha môn làm việc phải làm sao đây? E là sẽ bị người ta chê cười c.h.ế.t mất!
Lòng Thẩm nhị lão gia nóng như lửa đốt, nghĩ đến thôi đã muốn c.h.ế.t quách cho xong...
Thẩm Hoằng Tuân ngoài mặt không biểu lộ gì, nhưng trong lòng tự nhiên là hả hê khi thấy người gặp họa. Cả nhà bọn họ toàn là đồ hỗn trướng, đã dám tính kế muội muội hắn thì phải trả giá đắt.
Thẩm Hoằng Khải suốt ngày không có việc gì làm lại thích đạp hắn vài cái để nâng cao bản lĩnh của bản thân mình, hắn đã sớm chướng mắt rồi...
Mặc kệ người Thẩm gia có u ám sầu t.h.ả.m thế nào, tin tức Thẩm Hoằng Khải thi trượt phát điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063481/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.