"Liễu thị, mau nhận lỗi! Chúng ta nên tin tưởng mẹ!" Thẩm Nhị lão gia nghiêm giọng, trừng mắt nhìn Thẩm Nhị phu nhân.
Đừng nhìn Thẩm Nhị phu nhân ngày thường to mồm, hay làm ầm ĩ, Thẩm Nhị lão gia vừa sa sầm mặt xuống là bà ta sợ ngay, lập tức không dám không nghe, nén cục tức, ấm ức nhận lỗi.
Thẩm lão phu nhân "hừ" một tiếng, tuy không cho bà ta sắc mặt tốt, nhưng trong lòng đã thoải mái hơn nhiều, thần sắc cũng dịu đi vài phần.
Bà ta thầm nghĩ rốt cuộc vẫn là con trai mình thương yêu, đúng là khác biệt, biết người làm mẹ dù thế nào chắc chắn cũng sẽ muốn tốt cho nó...
Trò hề này cuối cùng cũng tạm thời hạ màn.
Phỉ Thúy được giữ lại chỗ Thẩm lão phu nhân dưỡng thai.
Vợ chồng Thẩm Nhị lão gia rời đi.
Trước khi đi, Thẩm Nhị phu nhân không nhịn được lại căm phẫn nói: "Theo tôi thấy chuyện này không thoát khỏi liên quan đến Hoằng Tuân, hôm nay nếu Hoằng Tuân đi đón Khải nhi đàng hoàng thì cũng chẳng có chuyện này! Chuyện làm ầm ĩ trước bàn dân thiên hạ, thật sự là quá khó coi."
Thẩm Nhị lão gia không lên tiếng, nhưng lại tán thưởng liếc nhanh phu nhân nhà mình một cái.
Không sai, chính là như vậy! Cho dù không phải lỗi của nó cũng không sao, dù gì thì, chuyện có thể làm Đại phòng khó chịu, Thẩm Nhị lão gia đều tán thành.
Nhìn thấy sắc mặt Thẩm lão phu nhân rõ ràng âm trầm xuống, trong lòng Thẩm Nhị lão gia càng vui vẻ.
Sau khi vợ chồng họ đi khỏi, Phỉ Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063471/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.