Thế là, Thẩm Hoằng Khải rốt cuộc cũng thu lại những tâm tư kiều diễm lẳng lơ kia, bắt đầu nghiêm túc dùi mài kinh sử.
Chuyện nỗ lực học tập thường là như thế này, lúc không học, ngươi sẽ cảm thấy thực ra cũng chẳng có bao nhiêu thứ để học, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có thế thôi sao? Nhưng mà, một khi bắt đầu dụng tâm học, liền sẽ phát hiện: Biển học vô bờ a!
Thậm chí sẽ cảm thấy càng học càng phát hiện cần phải học càng nhiều, cái này cũng không biết, cái kia cũng không biết...
Thẩm Hoằng Khải hiện tại đang ở trong trạng thái này, trong lòng hoảng loạn vô cùng, thậm chí nảy sinh ý định tìm cớ trốn kỳ thi này không thi nữa.
Thẩm Hoằng Tuân hại đường ca có thể nói là hại đến cùng, sớm đoán được hắn sẽ có màn này.
Vì thế hôm nay vội vã về phủ, lập tức đi thẳng đến Lan Quế Viện của Thẩm Hoằng Khải, hô to gọi nhỏ: "Nhị đường huynh, sao huynh lại có thể nói ra những lời như khoa này nếu không đỗ thì sau này không bao giờ thi nữa? Những kẻ đó rõ ràng là cố ý chèn ép huynh, sao huynh lại hành động theo cảm tính mà đáp trả như vậy! Ai nha, lời nói dỗi quá tuyệt tình này không dễ thu hồi đâu..."
Thẩm Hoằng Tuân vẫn đang lải nhải, vẻ mặt đau lòng tột độ, một bộ dạng huynh đệ tốt ta thật sự lo lắng thay cho huynh, Thẩm Hoằng Khải lại là một đầu mờ mịt, hai mắt nghi hoặc; "Cái gì cái gì? Đệ nói cái gì?"
Hoàn toàn nghe không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063452/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.