"Chuyện này ta quyết định rồi, cứ làm như vậy! Con mau đi nói với Hoằng Tuân đi! Bảo nó cẩn thận chút, đừng làm mất uy phong Thẩm gia chúng ta!" Thẩm lão phu nhân quyết đoán dứt khoát.
Thẩm đại lão gia: "..."
Thẩm lão phu nhân thấy ông như vậy liền không nhịn được nổi giận.
Lần nào cũng vậy, lần nào cũng thế, hễ ông không hài lòng, không vui, là bắt đầu giả c.h.ế.t, sau đó bằng mặt không bằng lòng, căn bản không coi người mẹ này ra gì.
Đã như vậy, sao lại trách bà ta bất công? Cha mẹ nào chẳng thương yêu đứa con một lòng với mình hơn?
Thương cái đứa bằng mặt không bằng lòng, bất hiếu kia, có bệnh à?
"Nếu con không vui, thì đi gọi Hoằng Tuân tới đây, ta tự mình nói với nó!"
Thẩm đại lão gia thở dài: "Nếu đã vậy, thì gọi Tuân nhi tới đi."
Ông tranh cãi với mẹ ở đây nhiều cũng vô ích, Tuân nhi giờ cũng lớn rồi, có chủ kiến riêng, đồng ý hay không thì để Tuân nhi tự quyết định vậy.
Thẩm lão phu nhân nghe lời này càng tức, sa sầm mặt cười lạnh liên tục: "Được, được! Thường ma ma, sai người đi gọi Hoằng Tuân, ta muốn xem thử, cha nó không nghe lời, cháu trai có phải cũng như thế không!"
Thẩm đại lão gia giả vờ không nghe thấy.
Một lát sau Thẩm Hoằng Tuân tới, nghe xong lời tổ mẫu, tâm trạng cực kỳ phức tạp nhìn cha mình một cái.
Bà cụ này mới yên tĩnh được bao lâu, lại bắt đầu gây sự rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
À, Nhị thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063450/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.