Thân là đương sự của "việc xấu trong nhà", Tiêu Cảnh Hoài nghe vậy hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Thiên Diệu Đế lạnh giọng quát: "Câm miệng!"
Oán khí trong lòng Tiêu Cảnh Nghiệp tăng vọt, đáy mắt cụp xuống xẹt qua một tia âm u, siết chặt nắm tay buông thõng bên người.
Trong mắt phụ hoàng, dù có sủng ái mình đến đâu, cũng không bằng con đích t.ử của người... Tiêu Cảnh Hoài đã làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, phụ hoàng còn muốn lấp l.i.ế.m cho qua.
Còn mặc kệ Tiêu Cảnh Hoài hắt nước bẩn lên người mình...
Tiêu Cảnh Dụ giờ phút này đang ở trong vương phủ của mình.
Hắn đoán Thiên Diệu Đế sẽ truyền hắn vào cung hỏi về chuyện này, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Sau khi tiểu thái giám truyền chỉ tới cửa, Tiêu Cảnh Dụ cười cười, theo tiểu thái giám cùng vào cung.
Nam thư phòng cung Càn Thanh.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tiêu Cảnh Dụ tiến lên khom người ôm quyền thỉnh an, Thiên Diệu Đế xua tay, thở dài nói: "Miễn lễ, Cảnh Dụ, con ngồi đi."
"Đa tạ Hoàng thượng!"
Tiêu Cảnh Dụ cũng chẳng quan tâm hai vị kia đều đang đứng, ung dung ngồi xuống, thành công nhận được bốn ánh mắt không vui lườm tới.
Hắn thầm cười lạnh trong lòng.
Thực ra rất lâu rất lâu về trước, không phải như thế này.
Khi còn nhỏ quan hệ giữa hắn và Tiêu Cảnh Hoài, Tiêu Cảnh Nghiệp từng rất tốt, dù sao cũng là anh em họ thân thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Nhưng mà, nhưng mà sau những lần đối xử khác biệt của vị thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063429/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.