Rốt cuộc, hôm nay người đến biệt uyển du ngoạn quá đông, lỡ bị ai nhìn thấy - à, là đã bị người ta nhìn thấy rồi, không cần mặt mũi sao...
Lại nghĩ đến việc Tề Vương dẫn người xông vào, Thẩm đại phu nhân cảm thấy dường như mình đã biết chân tướng.
Thẩm Lương Dung về đến phủ, liền không nhịn được khóc òa lên.
Xong rồi...
Chuyện này vỡ lở, Tình Nhu quận chúa chắc chắn sẽ làm Ung Vương phi.
Cái con đàn bà đanh đá đó làm chính phi, mình tương lai vào cửa, còn có ngày lành để sống sao? Ả ta đường đường là con gái Trưởng công chúa, lại là chính phi, tùy tiện điểm nào cũng là thứ mình không thể chọc vào.
Thẩm Lương Dung thế mà lại ngây thơ cho rằng, nếu Thẩm Lương Vi làm Vương phi, nàng ta sẽ có ngày lành để sống...
Thẩm Nhị phu nhân càng thêm buồn bực vô cùng.
Bà ta vốn tưởng rằng con gái mình sẽ không thất bại, rốt cuộc nó xưa nay tính tình ôn nhu hòa nhã, Thẩm Lương Vi trước giờ quan hệ với nó cũng không tệ. Mặc dù đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng đó đều là do lão thái thái tác quái, gây chuyện, đâu có liên quan gì đến con gái bà ta.
Cho nên, Thẩm Lương Vi sẽ không đề phòng đại đường tỷ nhà mình, cho dù không còn thích thân cận như trước, cũng không đến mức không nể mặt mũi chút nào.
Vậy con gái bà ta nếu thân thiết mời nó đi cùng, nó có thể không đi sao?
Đợi gạo nấu thành cơm, đến lúc đó những chuyện khác đều không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063425/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.