"Chuyện này..." Thẩm đại lão gia vội nói: "Mẹ nói gì vậy? Vi Nhi là do mẹ nuôi lớn, con và Dung thị đều vô cùng cảm kích mẹ, Vi Nhi lại càng xưa nay thân cận mẹ, hiếu thuận với mẹ, sao lại có thể... chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?"
"Làm gì có hiểu lầm nào!" Giọng Thẩm lão phu nhân đầy oán hận.
Nhận ra giọng điệu này có vẻ không ổn lắm, bà ta lại khẽ thở dài, buồn bã nói: "Vi Nhi vốn dĩ rất ngoan, nhưng ai ngờ đâu bà v.ú và con nha đầu Hương Vân bên cạnh nó..."
Qua miệng Thẩm lão phu nhân, sự bất thường của Hương Vân và Ngu ma ma cũng bị bà ta ám chỉ là do Thẩm đại phu nhân giở trò, nếu không bọn họ hầu hạ Thẩm Lương Vi bao nhiêu năm nay đều yên ổn, sao đột nhiên lại đồng loạt xảy ra chuyện? Sao lại khéo thế, đúng vào lúc Thẩm đại lão gia không có ở kinh thành?
Sau khi hai người đó bị đuổi đi, Thẩm Lương Vi có lẽ cho rằng bà nội này cài người bên cạnh để hại mình, nên sinh lòng hiềm khích, hơn nữa, hiềm khích này ngày càng lớn, con bé ngày càng chua ngoa, trước mặt bà nội này chẳng còn chút quy củ nào.
Thường xuyên chọc tức bà ta đến mức ăn không ngon.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Mỗi khi bà ta khéo léo nhắc nhở con dâu cả, con dâu cả lại trước mặt mọi người không mềm không cứng chống đối bà ta thế này thế nọ, như vậy như vậy, chuyện này thì thôi đi, sau đó lại còn xúi giục Thẩm Lương Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063409/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.