Nghĩ đến bộ mặt coi đó là điều đương nhiên, hống hách sai bảo của bọn họ, Thẩm Lương Vi không khỏi tức giận trong lòng.
Khóe môi Thẩm đại phu nhân nhếch cao, ánh mắt tràn đầy ý cười, hạnh phúc vô cùng, "Được, nghe Vi Nhi!"
Xem con gái bà thương bà biết bao...
Thẩm Lương Vi vừa "đau đầu", Thẩm đại phu nhân như trời sập vội vàng đưa nàng đi, bỏ lại Thẩm lão phu nhân và Thẩm Nhị phu nhân nhìn nhau ngơ ngác.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hoàn hồn lại, Thẩm lão phu nhân giận sôi máu: "Này, thế này là muốn chọc tức c.h.ế.t ta! Thế này là muốn chọc tức c.h.ế.t ta mà! Con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia sớm không sớm muộn không muộn lại nhè đúng lúc này mà dở chứng, bệnh cũng không biết chọn lúc!"
Thẩm Lương Dung ánh mắt lóe lên, mỉm cười nói: "Nhị muội muội dạo này ăn được ngủ được, chưa thấy chỗ nào không khỏe, sao đột nhiên lại đau đầu? Chuyện này cũng lạ..."
"Mau đừng nói bậy," Thẩm Nhị phu nhân vội nói: "Nhị muội muội con chắc chắn không phải giả vờ đâu, nó dù có không chịu giúp nhà ta, cũng tuyệt đối sẽ không lấy chuyện này ra lừa gạt Lão phu nhân đâu, nói thế nào nó cũng là do Lão phu nhân một tay cực khổ nuôi lớn, sao lại ngay cả chút hiếu tâm ấy cũng không có?"
"Hừ!" Thẩm lão phu nhân vốn dĩ chưa nghĩ đến hướng đó, dù thế nào bà ta cũng không nghĩ Thẩm Lương Vi sẽ giở trò này với mình.
Nhưng nghe hai mẹ con này kẻ tung người hứng, càng nghĩ càng thấy đúng, một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063397/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.