Cũng không biết đến lúc đó sẽ là tình cảnh gì...
Nàng ta không cam lòng...
Đến hội đèn lồng, tuy rằng người Tam phòng ai nấy tự đi dạo rồi bất tri bất giác tách nhau ra, nhưng Thẩm Lương Dung tin chắc Tiêu Cảnh Hoài sẽ đến gặp Thẩm Lương Vi, bởi vậy vẫn luôn không xa không gần, lén lút giả vờ lơ đãng đi theo mẹ con Thẩm Lương Vi.
Thẩm Nhị phu nhân sao lại không biết tâm tư của con gái mình? Trong lòng thầm than thương xót, đâu nỡ vạch trần nàng ta, giả bộ như không biết gì, cùng nàng ta thong thả đi theo.
Khi nhìn thấy có phụ nữ ngất xỉu, Thẩm đại phu nhân tiến lên "lo chuyện bao đồng", Thẩm Nhị phu nhân sợ lỡ vị đại tẩu kia nhìn thấy mình lại gọi mình lên giúp đỡ, bèn chán ghét trợn trắng mắt, dứt khoát kéo Thẩm Lương Vi đi chỗ khác.
Đường đường là phu nhân nhà họ Thẩm, lại đi khám bệnh tùy tiện cho người ta ngay trên đường, quả thực mất mặt xấu hổ, mất thân phận, bà ta mới không làm.
Không ngờ, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công!
Thẩm Lương Dung trợn mắt mong chờ đi theo Thẩm Lương Vi cả buổi trời không thấy Tiêu Cảnh Hoài đâu, vừa rời khỏi nàng ta một lát, liền nhìn thấy Tiêu Cảnh Hoài xuất hiện trong tầm mắt.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nam t.ử mặc trường bào cổ tròn tay bó màu nghệ, dáng người như ngọc, tóc đen búi cao, ôn nhu như ngọc, phong độ nhẹ nhàng.
Dù ở trong biển người mênh mông, vẫn rực rỡ chói mắt như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063388/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.