Nực cười cho sự ngu ngốc của mình, khi đó thế mà còn bị ả cảm động, còn ban thưởng cho ả không ít đồ đạc, để đảm bảo cho ả cuộc sống an ổn phú quý.
Tên cẩu nam nhân Tiêu Cảnh Hoài hại c.h.ế.t cha mẹ, lại còn làm ra vẻ người tốt, cũng bị Dung Tú Nhi "cảm động", hạ chỉ khen ngợi ả một phen, làm chủ ban cho ả danh phận vợ kế của cha, lệnh cho ả thủ tiết cầu phúc cho cha mẹ, bảo vệ hậu duệ của một đời trung thần.
May mà có Tam ca ca sau khi trở về, vạch trần bộ mặt thật của tiện nhân này, thay cha bỏ vợ, g.i.ế.c c.h.ế.t ả ngay trước linh vị của mẹ, an ủi vong linh mẹ trên trời...
Sau khi trọng sinh trở lại, mãi không thấy Dung Tú Nhi, Thẩm Lương Vi suýt chút nữa đã quên mất người này.
Nếu nàng nhớ không lầm, Dung Tú Nhi đã mười bảy tuổi, sắp mười tám rồi thì phải...
Có Dung Tú Nhi ở đó, Thẩm Lương Vi càng phải học.
"Mẹ," nàng ôm cánh tay Thẩm đại phu nhân làm nũng: "Mẹ không thể có đồ đệ liền quên con gái nha, con cũng muốn học mà! Con là con gái của mẹ, nhất định cũng có thiên phú, nhất định có thể học giỏi! Con không sợ chịu khổ."
Thẩm đại phu nhân nghe mà tim muốn tan chảy, làm sao còn có thể từ chối? Lập tức cười ha hả gật đầu liên tục: "Được được được, Vi Nhi đã có chí tiến thủ như vậy, trong lòng mẹ vui mừng lắm, nhất định sẽ dạy con thật tốt."
Thẩm Lương Vi cười: "Mẹ yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063357/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.