Đúng vậy, làm một người mẹ, con gái mình dù làm sai, mình cũng đau lòng.
Di Hòa trưởng công chúa thân phận tôn quý, con gái bà ta tính kế người khác bà ta sẽ không nói gì là sai, nhưng ngược lại tự làm tự chịu, sao có thể không giận cá c.h.é.m thớt? Ánh Trăng Dẫn Lối
Người hoàng thất, dù phẩm hạnh có tốt đẹp đến đâu, cũng thực sự sẽ không rộng lượng đến mức độ này.
Thẩm đại phu nhân càng nghĩ càng thấy đúng là như vậy.
Thẩm đại phu nhân nghiến răng: "Cái chốn hoàng thất này, đúng là chướng khí mù mịt, chẳng có ai tốt lành! Bà ta hại con như thế, món nợ này sớm muộn gì mẹ cũng phải đòi lại!"
Thẩm Lương Vi thấy mẹ đã nghe lọt lời mình, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nghe vậy vội cười nói: "Mẹ không cần quá để tâm chuyện này, con chẳng phải vẫn ổn sao. Cứ quan sát xem sao đã, mẹ ngàn vạn lần đừng cố ý làm gì."
Con gái tri kỷ hiểu chuyện như vậy, Thẩm đại phu nhân thật sự cảm thấy thư thái và vui mừng từ tận đáy lòng, tràn đầy thương yêu vỗ nhẹ tay Thẩm Lương Vi: "Yên tâm, mẹ tự biết chừng mực."
Thẩm đại phu nhân lại thầm tính toán trong lòng, chuyện này cũng đừng để con gái lo lắng bận tâm, đợi phu quân về, sẽ cùng phu quân, con trai bàn bạc kỹ hơn. Cho dù đối phương là Trưởng công chúa, cũng không thể bắt nạt người khác như vậy...
Thẩm Lương Vi rối rắm, ấp a ấp úng kể lại chuyện Chiến Vương cứu mình và Lư Tú Tuần, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063355/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.