Nàng ước gì Thẩm lão phu nhân đối xử khắc nghiệt với mình hơn một chút.
Thẩm Lương Vi đã nói vậy, đám Xuân Anh tuy đau lòng nhưng cũng không tiện nói thêm gì, đành ấm ức vâng dạ, ai đi làm việc nấy.
Thẩm Lương Vi rất nhanh đã đến Phúc An Viện, được Xuân Anh, Hạ Mộc dìu vào phòng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Chân con bị trẹo, không thể hành lễ được, tổ mẫu sẽ không trách con chứ?" Thẩm Lương Vi vừa nói, vừa tự nhiên ngồi xuống.
Thẩm lão phu nhân nén cơn giận trong mắt, gật đầu: "Đã bị thương rồi thì tổ mẫu tự nhiên sẽ không trách con. Hôm nay ở vườn Thăm Mai, nghe nói con không đi cùng đại đường tỷ, tam đường muội con? Đi đâu thế? Còn nữa, lúc làm thơ, con không biết thì thôi, đừng có khoe mẽ, không làm là được, tại sao lại lấy thơ cũ của Tam ca con ra lừa người? Thế này chẳng phải là làm bậy sao!"
"May mà Di Hòa trưởng công chúa rộng lượng không so đo, nếu không, con làm hỏng buổi tiệc ngắm hoa của người ta như thế, Trưởng công chúa mà trách tội xuống, con gánh nổi không?"
Dù Thẩm Lương Vi đã chuẩn bị tâm lý từ trước khi đến, dù đã không còn chút hy vọng nào vào người tổ mẫu ngoài mặt hiền từ nhưng trong lòng toan tính này ngay từ lúc trọng sinh.
Nhưng khi thấy bà ta như vậy, nàng bị thương mà bà ta chỉ liếc qua một cái lạnh nhạt, không một lời hỏi han, mở miệng ra là chất vấn dạy dỗ tới tấp, Thẩm Lương Vi vẫn cảm thấy lạnh lòng.
"Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063349/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.