Huống hồ hôm nay nếu không phải vận may tốt, trùng hợp gặp được hắn, còn không biết sẽ rơi vào kết cục thế nào.
Nghĩ vậy Thẩm Lương Vi càng thấy áy náy.
Cố nén sự khó chịu trong người hành lễ với Tiêu Cảnh Dụ: "Đa tạ Chiến Vương điện hạ ra tay cứu giúp."
Tiêu Cảnh Dụ thấy người nàng hơi lảo đảo định đưa tay đỡ nàng, tay vừa giơ lên lại thu về, lắc đầu nói: "Thẩm Nhị tiểu thư khách khí, bổn vương đã gặp chuyện bất bình, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. May mắn hai vị tiểu thư đều không sao! Thẩm Nhị tiểu thư ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi, xe ngựa chắc sẽ đến nhanh thôi."
Xe ngựa chưa tới, nhưng phu xe Lư gia thì đi cà nhắc đuổi tới nơi, mếu máo gọi "Đại tiểu thư!"
Lư Tú Tuần đ.á.n.h giá ông ta một lượt, thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Lư tam thúc yên tâm, ta không sao."
Hạ Mộc, nha hoàn Lăng Ba của Lư Tú Tuần cũng tới.
Hai người trông chật vật, cũng may đều chỉ bị thương ngoài da.
Thấy vết thương của chủ t.ử mình dường như còn nghiêm trọng hơn mình, hai người suýt khóc òa lên, Thẩm Lương Vi và Lư Tú Tuần dở khóc dở cười, ngược lại phải an ủi một hồi.
Một lát sau, xe ngựa tới, còn là hai chiếc.
Thẩm Lương Vi và Lư Tú Tuần đều ngẩn ra.
Tiêu Cảnh Dụ nói: "Lư Đại tiểu thư bị thương nặng hơn, mau đỡ Lư Đại tiểu thư lên xe, nhanh chóng đến y quán. Đi đường cẩn thận. Thanh Vân, ngươi dẫn hai người đi cùng, khám bệnh xong phải đưa Lư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063344/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.