Đồng t.ử Tình Nhu quận chúa co rút lại, sắc mặt tái nhợt, vừa kinh sợ xấu hổ, lại có chút luống cuống.
"Cái gì! Phải, phải đi gặp mẹ muội..."
Dù sao cũng là cô nương chưa xuất giá, gặp phải chuyện này sao có thể không xấu hổ? Chủ động đi tìm mẹ ngả bài, quả thực là một chuyện vô cùng đáng sợ và mất mặt.
"Đương nhiên," Tiêu Cảnh Hoài nhẹ nhàng bóp tay nàng ta, nụ cười càng thêm ôn nhuận dịu dàng: "Tuy nói hiện giờ quan hệ chúng ta chưa thể công khai, nhưng bổn vương cũng không thể để muội chịu thiệt thòi, qua cửa ải của cô cô, cũng coi như là... sự đảm bảo bổn vương dành cho muội!"
Tình Nhu quận chúa cảm động vô cùng, ánh mắt nhìn hắn càng thêm quyến luyến, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí gật đầu: "Muội, muội nghe biểu ca..."
Tiêu Cảnh Hoài cười, ôn nhu nói: "Chúng ta không thể cùng đi ra ngoài, muội đi trước, bổn vương sẽ tới ngay."
"Vâng."
Tình Nhu quận chúa liếc mắt đưa tình nhìn hắn một cái, thẹn thùng cười, chịu đựng sự khó chịu trong người quay đi. Nụ cười trên mặt Tiêu Cảnh Hoài dần nhạt đi, trở nên lạnh lùng.
Hắn nhắm mắt thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại bực bội.
Không phải hắn thâm tình đến mức nhất định phải chủ động thú nhận với cô cô, mà là - đã xảy ra chuyện như thế này căn bản không thể giấu được cô cô.
Thà để bà ấy hỏi, chi bằng chủ động nói ra.
Tuy rằng người cô cô này toàn dựa vào nịnh nọt bợ đỡ phụ hoàng để hưởng phú quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063337/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.