Nếu không, Lư Tú Yến rõ ràng là em gái, sao dám ra vẻ giọng điệu chị cả chỉ trích dạy dỗ nàng ta? Yến tiệc trong Hồng Mai Các diễn ra như thường lệ. Bên phía nam khách tự nhiên cũng khai tiệc ở Mai Trúc Hiên.
Chỉ là, Tình Nhu quận chúa trước sau không thấy xuất hiện nữa.
Mọi người không khỏi có chút kinh ngạc.
Di Hòa trưởng công chúa lại đến, mỉm cười thân thiết chào hỏi mọi người, nói Tình Nhu quận chúa trong người không được khỏe, nên không ra tiếp khách, mọi người đừng khách sáo câu nệ...
Mọi người không tránh khỏi việc bày tỏ sự quan tâm đối với Tình Nhu quận chúa.
Di Hòa trưởng công chúa mỉm cười khách sáo thêm một hồi, lúc này mới cáo lui đi chăm sóc Tình Nhu quận chúa.
Ánh mắt bà ta dường như lơ đãng quét qua, dừng lại trên người Thẩm Lương Vi một thoáng, thấy Thẩm Lương Vi cúi đầu thân thể có vẻ hơi cứng đờ, một ngọn lửa giận vô cớ bốc lên, đáy mắt xẹt qua tia sắc bén, thầm hận rồi rời đi.
Con tiện tì này, to gan thật...
Lại nói đến trong căn phòng bên kia, sau khi Thẩm Lương Vi thuận lợi thoát thân, Tiêu Cảnh Hoài và Tình Nhu quận chúa ý loạn tình mê, củi khô lửa bốc, trai đơn gái chiếc, lửa d.ụ.c đốt người, còn có thể làm ra chuyện tốt đẹp gì?
Thuốc Thẩm Lương Vi hạ cho bọn họ tác dụng nhanh mà đi cũng nhanh, sau một hồi mây mưa cuồng nhiệt, khi sóng tình dần lui, thần trí hai người cũng dần hồi phục.
Thuốc hết tác dụng, cảm giác nhiệt huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063335/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.