Bên cạnh không biết là quý nữ nhà ai hét lên, kích động không thôi: "Chiến Vương điện hạ cười với ta! Điện hạ vừa rồi nhìn ta đấy!"
Một người khác phản bác: "Nhưng ta cảm thấy điện hạ rõ ràng là đang nhìn ta!"
Hai người tranh cãi, có người trêu chọc: "Ai nha, các cô thật không biết xấu hổ."
Chọc cho mọi người cười khúc khích thành một đoàn, hai vị quý nữ kia mặt đỏ bừng, có chút ngượng ngùng, lại cười mắng thanh minh: "Ai nha đáng ghét! Chẳng qua là, chẳng qua là chào hỏi một cái thôi mà!"
Thẩm Lương Vi cũng cười, bỗng nhiên phát hiện giữa đám quý nữ dường như có hai ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm về phía mình, sắc bén và mang theo ác ý.
Nàng nhạy bén quét mắt nhìn qua, ánh mắt kia lại như chưa từng tồn tại, lặng lẽ biến mất không dấu vết.
Ánh mắt Thẩm Lương Vi dừng lại trên người Tình Nhu quận chúa Triệu Phương Hoa đang nói cười vui vẻ với tiểu thư Lâm Nhụy của An Dương Hầu phủ cách đó không xa, đăm chiêu suy nghĩ, là nàng ta sao? Là nàng ta thì cũng không lạ.
Đời trước, mãi đến khi Tiêu Cảnh Hoài đăng cơ làm hoàng đế được hơn một năm, Thẩm Lương Vi mới biết, Tình Nhu quận chúa vẫn luôn si mê biểu ca này của mình.
Khi đó nàng mới hiểu, vì sao sau khi mình gả cho Tiêu Cảnh Hoài, mình toàn tâm toàn ý đối xử tốt, kết giao với vị biểu muội mà Tiêu Cảnh Hoài coi trọng này, nhưng vị biểu muội này lại cứ nhìn mình không thuận mắt, cố ý gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063319/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.