Thẩm Lương Vi vừa hay mấy hôm trước cùng Tam ca ca gặp Tiêu Cảnh Dụ, vội cùng mẹ tiến lên chào hỏi, mời nhóm Tiêu Cảnh Dụ vào trong.
Tiêu Cảnh Dụ biết nơi này là trang trại của Thẩm đại phu nhân, nhưng không ngờ hai mẹ con họ lại đang ở đây.
"Không ngờ lại là Thẩm thái y, Thẩm đại phu nhân, làm phiền rồi!" Tiêu Cảnh Dụ không khỏi vui như mở cờ trong bụng, ý cười trong mắt không giấu được, giọng điệu càng thêm ôn hòa hết mức.
Chỉ tùy tiện xin tá túc mà cũng gặp được, đây không phải duyên phận thì là gì? Thẩm đại phu nhân tuy không có ý kiến gì với việc người khác luôn gọi bà là "Thẩm đại phu nhân", nhưng không cần nói cũng biết, bà đương nhiên thích có người gọi mình một tiếng "Thẩm thái y" hơn, lập tức có thiện cảm với Chiến Vương, nụ cười càng thêm chân thành vài phần: "Vương gia khách sáo rồi! Mau mời vào."
"Đa tạ Thẩm thái y." Tiêu Cảnh Dụ cười nói lời cảm tạ, nho nhã lễ độ.
Thị vệ đi theo cũng khiêng con mồi săn được vào, gà rừng, thỏ rừng, còn có cả dê rừng, thu hoạch khá phong phú.
Hải Đường thấy thế buột miệng cười nói: "Hôm nay Đại phu nhân còn nói với Nhị tiểu thư là tiếc không có món ăn hoang dã để ăn cho đã, thật là khéo quá."
Thẩm đại phu nhân không khỏi lườm Hải Đường một cái, bất đắc dĩ bật cười: "Cái con nha đầu này, thật là cái gì cũng nói được."
Tiêu Cảnh Dụ cười lớn: "Vậy thì đúng là khéo thật, bổn vương đến tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063306/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.