Thẩm Lương Vi thay quần áo rửa mặt, chải đầu lại, Thẩm đại phu nhân không kìm được lại thấy cay sống mũi, ôm lấy nàng nước mắt suýt nữa lại trào ra, vừa tự trách vừa an ủi nàng, hồi lâu mới ngừng khóc.
Đợi đến khi nghe Thẩm Lương Vi kể lại đầu đuôi câu chuyện, Thẩm đại phu nhân tức đến mức không nói nên lời.
Đám Xuân Anh đều kinh hãi, lau nước mắt, Hạ Hòa còn không nhịn được che mặt chạy ra ngoài khóc.
Không ai ngờ rằng, Thẩm lão phu nhân lại lãnh khốc vô tình hoang đường đến mức độ này!
Cho dù bà ta có bất mãn với con dâu cả đến đâu, thì Thẩm Lương Vi cũng là cháu gái ruột của bà ta mà.
Trúng tà? Dám dùng cái lý do nực cười như vậy mời tên đạo sĩ ất ơ ở đâu về hành hạ Thẩm Lương Vi như thế.
"Đều tại nô tỳ vô dụng, nô tỳ không chăm sóc tốt cho Nhị tiểu thư..." Đám Xuân Anh áy náy vô cùng.
Thẩm Lương Vi lắc đầu: "Tổ mẫu muốn làm gì, chỉ cần bà ấy cố tình che giấu, các em làm sao biết được? Ta hiện tại không sao rồi..."
"Đúng vậy, Vi Nhi không sao rồi," Thẩm đại phu nhân miễn cưỡng cười, ôn nhu nói: "Đi, sang chỗ mẹ, mấy ngày nay ngủ ở chỗ mẹ đi, hai mẹ con ta tâm sự. Tối nay con muốn ăn gì? Cá quế chiên xù nhé? Lại làm thêm tôm bóc vỏ hấp trứng, măng mùa đông xào, hầm chút canh gà ác nấm báo mưa được không?"
Thẩm Lương Vi cũng không muốn để mẹ vì chuyện này mà quá áy náy, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063297/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.