Sắc mặt Thẩm Lương Dung càng thêm khó coi.
Đúng vậy, không có đạo lý như thế. Nhưng mà, nàng ta có thể làm gì? Đi tìm Thẩm Lương Vi đòi lại sao? Loại chuyện này nàng ta không làm được, cũng không thể làm.
"Ngươi đi nghe ngóng xem bên chỗ Tam muội muội thế nào."
Đinh Lan chỉ chờ có thế, vâng dạ một tiếng rồi vội vàng đi ngay.
Ai ngờ chưa được bao lâu đã quay lại, vẻ mặt xúi quẩy, tủi thân mách lại với Thẩm Lương Dung.
Thẩm Lương Nguyệt đang giận cá c.h.é.m thớt vì cho rằng tổ mẫu thiên vị, ghen ghét Thẩm Lương Dung, nói trùng hợp cũng thật trùng hợp, Đinh Lan lại nhắc đến chuyện này, Thẩm Lương Nguyệt đang đầy bụng oán khí liền tìm được chỗ trút, mắng té tát vào mặt Đinh Lan một trận, chưa nghe nàng ta nói hết câu đã đuổi ra ngoài.
Đinh Lan chật vật không chịu nổi, đâu dám ở lại? Đành phải xám xịt chạy về.
Gặp chủ t.ử của mình, trong lòng tức giận, không tránh khỏi thêm mắm dặm muối kể lể.
Mặt Thẩm Lương Dung đen sì.
Đinh Lan vẫn không buông tha, tiếp tục hiến kế: "Đại tiểu thư, chúng ta nói cho Nhị phu nhân biết, để Nhị phu nhân làm chủ cho người."
Làm chủ? Thẩm Lương Dung cười khổ, làm chủ cái gì?
Ép Thẩm Lương Vi trả lại đồ sao?
Nhưng mà, những thứ đó vốn dĩ là do lừa gạt từ tay Thẩm Lương Vi mà có, giờ nàng ta giở thói ngang ngược, mình có thể làm gì?
Mình có mẹ, nàng ta không có sao?
Mẹ mình lợi hại không dễ chọc, mẹ nàng ta không lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063245/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.