Là Thiên tử, tất sẽ có thiên trợ 
Hoàng hậu vẫn còn một tia hi vọng. Hoàng đế tuy rằng bệnh tật dai dẳng đã nhiều năm nhưng vẫn đang còn trẻ tuổi, chắc chắn sẽ khá hơn Tiên đế năm xưa. 
Thế rồi thời khắc khi nàng bước chân vào tẩm điện của Hoàng đế, tia hi vọng ấy bị đánh tan không sót lại chút gì, lồng ngực nàng nặng nề như bị đá đè, khiến cho nàng cảm giác như mình bị hụt hơi. Cung nhân quỳ đầy đất, Hoàng đế nằm trên giường, gương mặt không còn một tia sức sống, đôi mắt cũng đã mất đi sự tinh tường. Vài thị đại thần thân cận quỳ gối bên giường, Trung Thư Xá Nhân đã mài sẵn mực, trải sẵn giấy, tay cầm bút, ngồi chờ sau án – chính là đang đợi Hoàng đế, chuẩn bị soạn di chiếu. 
Hoàng đế ngất đi, sau có tỉnh dậy, chính hắn lệnh cho Từ Cửu Cửu đi tìm Hoàng hậu để mật báo. Nay nàng đã đến, hắn không bất ngờ. Hoàng hậu bước tới gần, quỳ xuống, lúc này mới nhìn rõ mấy vị đại thần đang quỳ bên giường, gánh nặng trên vai cũng bớt đi mấy phần – Lại bộ Thượng thư Vương Bạc Viễn, Binh bộ Tả thị lang Nhạc Mậu, Lễ bộ Hữu thị lang Minh Ngạn. Nhất đảng của Tả tướng Tiêu Thận đều tề tụ ở Lãng Phong uyển như thế này, tâm ý của Hoàng đế ra sao, dĩ nhiên đều đã tỏ tường, nàng cũng không cần thiết phải góp lời thêm nữa. 
Năm xưa khi Tiên hoàng hậu hấp hối, Hoàng đế đã hứa với nàng sau này sẽ không tru diệt sát hại một người của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-do-ky-su/1767245/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.