Sáng sớm hôm sau ,Giang Lăng bị tiếng chim hót véo von đánh thức . Nàng chậm rãi ngồi dậythay đổi xong quần áo , chải đầu tóc gọn gàng rồi đẩy cửa đi ra ngoài .Một cỗ ướt át , tươi mát , mang theo hương thơm của hoa theo không khíphả vào mặt nàng .
Đi đến trong viện, những cây rau tối hôm qua nàng dùng nước trong không gian tưới lên , hôm nay đãtrưởng thành một ít , tinh thần phấn khởi vươn thẳng lên trong nắng sớm , phô trương vẻ đẹp xanh biếc , trên lá cây còn đọng lại vài giọt sươngtrong suốt , lúc này lá cây giống như được rửa qua một lần xanh càngthêm xanh .
Mà lúc này nước trong hồ bị mặt trờichiếu vào , bốc hơi lên mờ ảo , nước hồ trong xanh , màu lam của mặtnước hòa với màu lam của bầu trời , làm cho người nhìn vào không cònphân biệt được đâu là nước , đâu là trời .
Tronghồ có một con cá nhỏ nhảy mạnh lên , tạo nên những vòng sóng gợn lăngtăng . Giang Lăng nhìn xem đến trầm mê , chợt nghe " Ríu rít " , mộttiếng chim thanh thúy từ sau núi truyền đến .
Nàng đang muốn quay trở lại , lại nghe trên mặt hồ xôn xao một tiếng , mộtcái thuyền nhỏ không biết từ khi nào trong sương mù đi ra . Người trênthuyền cầm một cái lưới đánh cá , hướng trên hồ tát một cái , giống nhưlà đang ở đó bắt cá .
Cá !
Giang Lăng đang chìm đắm trong cảnh đẹp , từ trong lãng mạn trở về hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-thien-khoanh/1863092/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.