Hai chữ “vui vẻ” hiện rõ mồn một trên trán Tưởng Hàn, người thông minh như bác sĩ Lương vừa nhìn phát là nhận ra ngay.
Lương Đa không giống Tưởng Hàn, dù sao cũng sống lâu hơn cậu mấy năm nên có kiến thức rộng rãi, suy nghĩ chín chắn, biểu hiện cũng ổn trọng hơn Tưởng Hàn rất nhiều.
Vì thế sáng nay, Tưởng Hàn thì vui vẻ y như thằng ngốc, còn Lương Đa chỉ ở bên cạnh bình tĩnh mỉm cười.
Thì ra cảm giác khi yêu đương là như vậy sao?
Lương Đa cảm thấy khá là khác so với tưởng tượng của mình.
Tưởng Hàn ngây ngô của Lương Đa là một người hoàn toàn khác biệt với Tưởng Hàn khi ở trước mặt người khác. Cơm nước xong xuôi, Lương Đa dọn dẹp sơ qua rồi đi làm, dù sao thì bác sĩ Lương còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, không giống như cậu sinh viên kia, có thể nhởn nhơ không lo nghĩ.
Nhưng mà anh đi tới đâu Tưởng Hàn cũng theo tới đó, không rời một bước, dính như sam.
Lương Đa vào phòng thay đồ, vừa mới đứng lại thì Tưởng Hàn đã dán vào sau lưng.
“Bạn trai ơi.”
“… Em tém tém chút đi.” Lương Đa trở tay vỗ một cái vào trán của Tưởng Hàn: “Có ai như em không chứ!”
“Vui quá à, đột nhiên thoát ế nên hơi bỡ ngỡ.”
“Hở? Không quen à?” Lương Đa bật cười: “Nếu không thì cho em ế lại ha?”
Tưởng Hàn ôm anh cười, như một chú cún bự mè nheo: “Hông chịu, hông chịu đâu, em đã mang thai con của anh rồi.”
Lương Đa cũng cúi đầu cười, mắng cậu là cún con.
“Thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-da-gia-vo-ngu/1172548/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.