Lương Đa trải qua rất nhiều tình huống "cái chết xã hội", mà người chứng kiến anh gặp phải cảnh "cái chết xã hội" nhiều lần nhất lại là Tưởng Hàn.
(*) Cái chết xã hội (Social death): Một thuật ngữ mô tả những người bị xã hội ruồng bỏ, cô lập và cách ly, hoặc vì lí do nào đó mà bản thân họ mất niềm tin vào cuộc sống, không muốn tiếp xúc với xã hội nữa.
Lương Đa cắn ống hút tự nhủ: Bình tĩnh, mày phải bình tĩnh, mày là thiên thần áo trắng, mày đến thế giới này là để cứu chữa cho người bệnh, không thể cầm con dao mổ được.
Anh hít sâu, hít sâu xong vẫn rất muốn giết Tưởng Hàn diệt khẩu.
Tưởng Hàn nhìn ra rồi, từ miệng bác sĩ Lương không được mấy câu nói thật, bác sĩ không để tâm khi trò chuyện với cậu.
Đau lòng, ít nhiều gì cũng khá đau lòng.
Tưởng Hàn nói: "Bác sĩ Lương, bác sĩ đừng thế chứ."
"Hả? Sao?" Lương Đa giả ngu.
"Bác sĩ biết cuốn này khó đọc cỡ nào không! Vì bác sĩ mà em đọc hết trong một tuần!" Tưởng Hàn định bụng lợi dùng lòng áy náy của Lương Đa nên cố bán thảm, "Cả một tuần nay lúc ăn em đọc, lúc uống cũng đọc, bước đi cũng đọc, thiếu điều ngủ cũng đọc, thế mà bác sĩ lại đùa em."
"...Bạn nhỏ à," Lương Đa dạy dỗ, "Ăn thì chú tâm ăn, uống thì chú tâm uống, bước đi phải chú ý an toàn, nên làm gì chú tâm làm cái đó không được phân tâm làm hai việc cùng lúc, hiểu không?"
"Hiểu rồi... Ơ em không nói vấn đề này!" Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-da-gia-vo-ngu/1172522/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.