Thời gian cứ thế trôi qua, ngày qua ngày, những lần chạm mặt của hai người chỉ vỏn vẹn hai lần đó rồi hết. Cho đến khi vụ việc đó xảy ra, hiện hai người mới thân thiết như bây giờ.
Đó là vào một buổi sáng sớm, Hải Sơn đang nằm ngủ ngon lành. Bỗng thấy đau đau ở phần hông chạy dọc tới chân phải, cơn đau cứ tiếp tục nhói lên nhói xuống khiến cậu không thể nào ngủ ngon giấc được. Bật người dậy, chạm nhẹ vào chỗ dưới mông phải tí xíu, một cơn thốn chạy ngược lên não khiến Hải Sơn dựng người và miệng không ngừng xuýt xoa.
Tới trước gương, cậu bắt đầu thấy cơn đau càng ngày càng nhói theo cấp số nhân với số bước đi. Cởi quần ra, Hải Sơn bỗng thét toáng lên, cậu có, cậu có mụn nhọt. Cậu hiện giờ tâm trạng không hề tốt, thế sao lại bị mụn nhọt cơ chứ??
Nhấc từng bước chân nặng nề tới tủ đồ, cậu mặc quần áo hết sức là chậm chạp khiến mẹ cậu liên tục réo gọi đi học. Mặc dù cậu chỉ đi ké nhỏ em tới trường nó rồi ngủ say sưa trên xe ở trước cổng trường của mình, Hải Sơn cũng phải lết cái thân thể đau thốn này xuống ăn sáng. Hình như chỉ trong giây lát mà cậu quên mình có mụn nhọt, cậu ngồi xuống rồi đứng bật dậy liền ngay tức khắc, sắc mặt tái mét. Chết tiệt, nó lại bắt đầu to hơn rồi.
"Có chuyện gì vậy Hai?"
"À, à không có gì đâu. Em ăn lẹ đi kìa, sắp tới giờ đi học rồi đó."
"Dạ."
Ngồi ăn trong đớn đau, Hải Sơn múc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-luon-co-nhau/4714/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.