Lại là một ngày nắng sớm tươi sáng, Diệp Chi Châu gỡ bàn tay của Đông Phương Thư đang khoát bên hông mình ra, lấy thông tấn khí đang reo ầm ĩ, “Alo …..”
“Diệp Chi Châu! Em định nghỉ phép tới khi nào hả! X2 cũng đã đưa vào thị trường, bản thay đổi X2 của em đâu! Bị em ăn rồi sao!”
Diệp Chi Châu đang lơ mơ lập tức mở mắt ra, đưa tay che trán, “Sư huynh ….. Để em nghỉ phép chính là anh, không cho em nghỉ phép cũng là anh, rốt cuộc anh muốn như thế nào…”
Bên kia thông tấn khí trầm mặc một hồi, sau đó Phương Nghi Hành dùng thanh âm kích động hơn quát lên, “Anh cho em nghỉ là để em đi giải quyết chuyện Nhâm gia! Kết quả thì sao, em lại cùng tên Lâu gia khốn kiếp kia đi hưởng tuần trăng mật! Em còn muốn quản chuyện Nhâm gia không hả!”
“Bọn họ đều vô tù hết rồi, em còn quản cái gì?” Diệp Chi Châu tựa đầu trên chăn, “Quyền độc quyền thuốc ổn định tinh thần lực thì chỉ cần em ký vài chữ, nhưng cái này em đã ủy thác hết cho Lâu Dật rồi mà.”
Phương Nghi Hành nghẹn lời, rốt cục nói ra mục đích gọi tới, “Vậy sao em không ủy thác Tiền Nguyên cho Lâu Dật luôn đi! Hắn là người của tổ em, em không có đề tài nghiên cứu nào, hắn không có chuyện gì lại cứ chạy theo anh, em mau đến quản hắn đi!”
Hả? Tiền Nguyên?
Cậu chớp mắt mấy cái, giả ngu, “Anh trả lương cho hắn, hắn giúp anh làm việc, cái này không phải rất là bình thường sao, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/760026/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.