Có bàn tay vàng nghịch thiên là Thông Thiên đã chữa thương tốt, Diệp Chi Châu chỉ tốn một buổi chiều là đã đào ra gần hết những chuyện xưa của Nhâm gia.
“Gia chủ đương nhiệm Nhâm gia tên là Nhâm Vân Kiệt, có một em trai ruột tên là Nhâm Vân Lăng, Nhâm Xảo là con gái một của Nhâm Vân Lăng, có quan hệ không thân cận lắm với đại phòng. Trong kịch bản Nhâm Xảo sau khi mở xong hậu cung liền đoạt đi vị trí gia chủ của anh họ Nhâm Trác, còn làm hại chị họ là Nhâm Đan vốn thầm mến Tiền Nguyên phải gả cho một lão già tính tình không tốt. Sau đó Nhâm Trác tha hương không biết tung tích, Nhâm Đan thì sau hai năm lập gia đình liền bệnh chết, kết cục của hai người đều không được tốt lắm.”
Cậu viết tên của hai người lên trên giấy, sau đó khoanh vòng một đường, nối đến một số cái tên trong bàng chi Nhâm gia, “Những tiểu bối bàng chi cùng Nhâm Trác thân cận trên cơ bản đều rất thảm, không phải rời khỏi liên bang thì cũng là chết sớm, tất cả đều là pháo hôi.”
Đông Phương Thư muốn ôm cậu, do dự một chút lại thu tay về, hỏi, “Thân phận của cha mẹ em có manh mối gì chưa?”
“Có rồi.” Cậu rủ mắt, viết xuống một cái tên, “Ngày hôm qua em cùng Phương sư huynh đã sàng lọc gia phả Nhâm gia, chọn ra được năm người có khả năng, hôm nay em kết hợp với tư liệu kịch bản đối chiếu, phát hiện tất cả bọn họ đều không phải. Cha em hẳn là người này mới đúng, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/760011/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.