Diệp Chi Châu lưu lại đoạn phim theo dõi trước rồi mới tới phòng thí nghiệm cầm đi dịch cải tạo gen trong thùng chứa, sau đó lấy đi tất cả tư liệu số liệu của bản dịch gen thay đổi, cuối cùng chào tạm biệt đồng nghiệp trở về nhà.
Cái gương nhỏ trong túi áo rất nhẹ, nhưng lại làm cho cậu vô cùng để ý.
“Mày là cái gì thế, quang não sao? Hay là tao lại xuất hiện ảo giác đây?” Cậu mở cửa vào nhà, bỏ tư liệu cùng dịch cải tạo gen vào két sắt trong thư phòng, trực tiếp ngồi dưới sàn nhà lấy cái gương ra, “Tao có biết mày không nhỉ, cứ cảm thấy mày rất là quen thuộc.”
Trong ngữ khí của cậu không tự chủ mang theo một tia vui sướng cùng thân mật, trên mặt cũng tràn đầy tươi cười, “Trông mày xấu quá, mày làm sao chạy được vào viện nghiên cứu thế? Màn ảnh kia là do mày bắn ra sao?”
[Đang thu hoạch tư liệu kịch bản …… Đã bị quấy nhiễu, thu hoạch thất bại.]
[Đang kiểm tra trạng thái nhiệm vụ …… Cảnh báo! Nhiệm vụ có bất thường, không thể kiểm tra.]
[Cảnh báo! Không thể lấy được tư liệu hồn kỳ …… Đang mở ra hệ thống bảo hộ… Mở ra thất bại, xin kí chủ chú ý an toàn.]
Cậu ngẩn người, vươn tay đâm đâm màn ảnh giữa không trung, lại sờ sờ vết rạn trên mặt gương, nụ cười trên mặt phai nhạt, “Mày đang nói cái gì ……. Vết rạn này ….. là bị thương sao? Phải làm sao mới có thể giúp được mày đây?”
Cái gương nhỏ nhẹ nhàng rung lên, màn ảnh biến mất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/760005/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.