Đông Phương Thư thấy cảm xúc của cậu không đúng, vội đưa tay đè sau cổ cậu buộc cậu biến về thú hình, nhanh chóng đút cho cậu một viên thuốc.
“Ta muốn giết Hiên Viên Hồng!” Diệp Chi Châu nóng nảy quăng đuôi, xoay đến xoay đi không an phận trong ngực y, tinh thần lực trực tiếp bắn ra phủ kín toàn bộ gian phòng, rục rịch muốn thực chất hóa.
“Tiểu Châu, Hiên Viên Hồng đã sớm chết, ngươi quên rồi sao?” Đông Phương Thư ra hiệu cho Vũ Mộc ôm tiểu thỏ tử đang bị dọa đi, kéo Diệp Chi Châu đang liều mạng lao ra ngoài trở lại bên giường, duỗi ngón tay điểm trán của cậu đưa vào chút thú lực, “Thông Thiên chữa trị xong sẽ trở lại bên cạnh ngươi thôi, ngươi phải bình tĩnh.”
Lực lượng ôn hòa từ trán quán nhập thân thể, Diệp Chi Châu giãy dụa yếu đi, qua một hồi lâu rốt cục bình tĩnh lại. Cậu quay đầu lấy Thông Thiên từ trong tay người yêu thu vào không gian, nhắm mắt hít sâu điều chỉnh cảm xúc.
Đông Phương Thư nhìn cậu một bụng lửa giận, có chút đau lòng lại có chút buồn cười, cúi đầu hôn hôn cái sừng nhỏ trên đầu cậu, trấn an nói, “Ngươi đừng lo lắng, Thông Thiên không yếu ớt như vậy, sẽ nhanh chóng trở về với ngươi thôi.”
“Ta biết.” Diệp Chi Châu mở mắt ra, trong thanh âm còn mang một tia ngoan ý, “Không quản linh hồn nhân vật chính thế giới này dời tới nơi nào, ta nhất định sẽ bắt được hắn!” Thiên đạo đuổi đi cũng được gạt bỏ cũng được, cậu nhất định muốn tự tay giải quyết nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/759997/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.