Sau khi biết người ngồi trên ngôi vị hoàng đế là Sa Nguyệt, Diệp Chi Châu cảm thấy mình không thể nhìn thẳng vào những quý quân tranh giành tình nhân ở hậu cung.
Sau ngày tân hôn những nơi cần đi đều đã đi xong, cậu không thèm để ý tới tầm mắt không rõ hàm xúc của hoàng đế giả mạo cùng sắc mặt cổ quái của nhóm quân hậu quý quân, mang theo Sa Ương đi Đức Lan điện cùng Đức quý quân ăn điểm tâm, sau đó theo Sa Ương đi Minh Nguyệt điện.
“Quốc sư, vương gia.” Vinh Quảng Yến mặc trường bào quốc sư chính thức đi ra đón, hướng hai người kính cẩn hành lễ rồi nói rằng, “Ám vệ mà hoàng thượng ban đã tới, đang chờ lệnh ở thiên điện.”
Sa Ương gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, mang theo Diệp Chi Châu đi đến thiên điện.
Nhóm ám vệ do hoàng đế ban xuống tổng cộng có tám người, bảy nữ một nam, nam nhân duy nhất kia chính là Lãnh Dạ trong kịch bản.
Thân thể Lãnh Dạ so với nam nhân khác thì thấp hơn một chút, diện mạo thiên về lạnh lùng, có thói quen che dấu khí tức, đứng ở trong đám người rất khó khiến cho người khác chú ý. Có lẽ là đã nhận ra Diệp Chi Châu đang đánh giá mình, thân thể của hắn lập tức cương cứng, sau đó nhanh chóng trầm tĩnh lại.
“Tiểu Châu.” Bình dấm chua Sa Ương lại bị đổ.
Diệp Chi Châu thu hồi tầm mắt, trong đầu nhớ lại tư liệu về Lãnh Dạ, trong bụng bắt đầu có ý nghĩ xấu. Thủ hạ ám vệ của hoàng đế cơ bản đều là nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/759975/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.