Hồn kỳ khôi phục, nhưng kịch bản không thay đổi. Diệp Chi Châu mở tư liệu hệ thống ra, càng xem mày nhăn càng chặt. Dựa theo tuyến thời gian, lúc nhân vật chính gặp được Nguyên Dao là đã hơn bốn mươi tuổi, lúc ấy Nguyên Dao mới hai mươi lăm tuổi, như vậy hiện tại Nguyên Dao …… mới vừa sinh ra không bao lâu?
“…….”
Trẻ em của không bỏ, lần này hồn kỳ thay đổi thật lợi hại.
Sầm Nguyệt Bạch đi qua nhặt cái nĩa để qua một bên, đưa tay đè ấn đường của cậu, nhẹ nhàng điểm điểm, “Phát ngốc gì thế?”
Cậu hoàn hồn, lắc lắc đầu, suy nghĩ rồi hỏi, “Ban đầu anh tiếp cận em gái em là vì giúp em ấy trả hồn về, giả sử thân thể của em ấy chết trước khi hồn trở về, vậy linh hồn đó sẽ như thế nào?”
“Tình huống của cô ấy tương đối đặc biệt, khá giống với bị đoạt xá, nếu thân thể chết đi, linh hồn của cô ấy sẽ càng ngày càng suy yếu, cho đến khi tiêu tán, trở về luân hồi.” Sầm Nguyệt Bạch ngồi vào bên giường luồn tay vào trong chăn, nhẹ nhàng vén quần áo cậu lên sờ sờ miệng vết thương, nghiêng người nhìn ánh mắt của cậu, “Sao lại hỏi chuyện này?”
Miệng vết thương bị sờ hơi ngứa, cậu rụt người bắt lấy cái tay đang tác quái ở eo cậu, vẻ mặt nghiêm túc trực tiếp bị phá vỡ, trừng mắt nhìn anh một cái rồi trả lời, “Chỉ là cảm thấy hơi phức tạp …… Anh điều tra có kết quả chưa? Bên Phạm Lãng hình như hoàn toàn không biết chuyện dời hồn, anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/759943/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.