Cậu rút cây trâm trên đầu xuống, tháo vòng tay ra, rốt cục cảm thấy thoải mái hơn một ít, lần thứ hai nhìn về tư liệu hệ thống.
Nhân vật chính cũng không ở tình trạng khỏe mạnh khi được Khang Nhuận trộm đi, hắn bị trúng độc, nhưng hắn giấu mọi người không nói ra. Độc kia rất cổ quái, đối với thân thể không có ảnh hưởng gì, nhưng lại chậm rãi hủy hình dáng người trúng độc. Nhân vật chính sợ bọn Khang Nhuận lo lắng, cả ngày mang mũ che khuất mặt, không cho người khác thấy được diện mạo thật của mình. Bọn Khang Nhuận cho rằng hắn bị Thân Đình Uy khi dễ tâm tình không tốt không muốn gặp người nên không hỏi nhiều, chỉ kiên nhẫn an ủi hắn.
Sau khi chọn nơi ẩn cư xong, độc tính trong cơ thể nhân vật chính càng ngày càng nặng, dần dần ảnh hưởng đến dung mạo, ngay cả tính cách cũng biến đổi không giống với trước kia. Cuối cùng bọn Khang Nhuận ý thức được bất thường, sau khi bàn bạc với nhau liền tụ lại cùng nhân vật chính thẳng thắn nói chuyện một lần. Lúc này nhân vật chính mới nói thật, bỏ mũ cùng khăn che mặt xuống, cũng tỏ vẻ sẽ không ép buộc bọn họ, người nào không tiếp thu có thể lựa chọn rời đi. Nhóm nam chủ kinh hãi, sau đó nhốn nháo tỏ vẻ sẽ không rời bỏ hắn, bọn họ đối với hắn là yêu đến biển cạn đá mòn không bao giờ thay đổi.
Khang Nhuận vì nhân vật chính tìm được một viên thuốc giải bách độc, sau khi nhân vật chính uống xong, tuy rằng dung mạo không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/759928/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.