🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tề Tuấn Khôn rất muốn xông lên đánh hắn nhưng bị thị vệ áp chế không thể nhúc nhích.

Lê Hi từ trên cao nhìn xuống Tề Tuấn Khôn, ánh mắt khinh miệt giống như đang nhìn một con chó nhảy nhót. Thấy khóe mắt gã ánh lên một tia bất mãn liền hung hăng quất cho gã một roi, quất trúng cổ Tề Tuấn Khôn.

“Tề Cảnh Hành, ngươi đừng khinh người quá đáng!” Tề Tuấn Khôn siết chặt nắm tay, trên mặt khó nén hận ý.

“Đúng vậy a, Cảnh Hành. Có câu lưu người đường sống sau này người sẽ báo đáp.” Tô Ức Cận tiến đến che chở trước mặt Tề Tuấn Khôn. Dùng ngữ khí ôn nhu khuyên giải, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía viện trạch của lão thái quân ý nói Tề Cảnh Hành không được quá phận.

Lê Hi không cho là đúng, sai thị nữ kéo Tô Ức Cận qua một bên, cười nhạo nói “Lưu người đường sống? Buồn cười. Bất quá chỉ là con vợ lẽ, cho dù hôm nay ta đánh chết hắn thì cũng chỉ tốn chút tiền mua thêm một cái quan tài, ai có thể làm khó dễ ta? Đừng quên, ta mới là thế tử chân chính của Tề vương phủ, là chủ tử tương lai ở đây!”

“…” Tô Ức Cận nghẹn họng trân trối nhìn Lê Hi, có chút không dám tin. Mới mấy ngày không gặp mà một thiếu niên nhu nhược khả ái trở nên cường ngạnh đến như vậy.

Mặc kệ Tô Ức Cận đang ngây ngốc đứng đó, Lê Hi đến trước mặt Tề Tuấn Khôn.

Hơi cúi người, Lê Hi cầm cây roi nâng cằm Tề Tuấn Khôn lên “Sao? Không phục?”

“…” Tề Tuấn Khôn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/179226/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.