Lời nói và hành động của Lê Hi khiến Lâm Mục tức giận không nhẹ. 
Vì để đạt được mục đích, gã đã tiêu hao phần lớn tích phân để đổi lấy kỹ năng nhưng kết quả chả khác gì lấy giỏ trúc múc nước. 
Mắt thấy nhiên liệu của hệ thống sắp cạn tới đáy, nếu không nhanh chóng bổ sung thêm thì chỉ có nước lâm vào trạng thái ngủ đông. 
Lâm Mục tạm thời kiềm nén cơn giận, lo tập trung vào việc thảo luận kĩ hơn. 
Kĩ năng [Không hẹn mà gặp] này chỉ có hiệu lực nhất định, một khi đã hết hạn thì đám người bị khống chế đó sẽ lập tức thanh tỉnh lại. 
Với tình thế trước mắt như vậy, gã chỉ có thể tận lực giữ đám người ở bên cạnh. 
Mặc dù những người này đã hết giá trị lợi dụng, hơn nữa còn hỗn tạp tầm thường nhưng gã không còn cách nào khác. 
Huống chi gã không thể độc hành được, dù sao cũng phải có người thay gã mở đường dọn sạch chướng ngại vật. 
Đoàn người bị Lê Hi trục xuất từ từ tụ tập lại với Lâm Mục, hệ thống cảm nhận được hơi thở của người sống liền lập tức xuất ra vô số xúc tu vô hình quấn lên người bọn họ, tham lam hút lấy cơ duyên không thuộc về mình. 
Nhìn thanh nhiên liệu của hệ thống từ từ tăng lên mức 10/100, Lâm Mục hung tợn trừng mắt về phía nhà kho, sau đó xoay người thoải mái cười nói với đám người “Từ nay về sau chúng ta đã là người một nhà rồi, tôi nhất định sẽ chiếu cố mọi người cho thật tốt!” 
“Vâng, anh Mục.” Những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/1565981/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.