Còn thiếu một bước cuối cùng nữa là hắn có thể thu lưới về. 
Trước mắt, những ai có liên quan đều đã sa chân vào lưới, chỉ việc đợi thời cơ đến mà thôi. 
Mà trong lúc này, Trạm Thiên Lãng vô cùng tuyệt vọng sau khi nhận được tin tức từ lãoTrạm. 
Gã lập tức vọt đến trước mặt lão Trạm tức giận chất vấn “Tại sao ngài lại đối xử với con như vậy hả?” 
Nét mặt của lão Trạm vô cùng bình tĩnh “Mạnh thiếu gia chỉ đích danh yêu cầu con đi, cha còn có thể làm gì được chứ? Huống chi tất cả những khó khăn mà Trạm thị đang gánh chịu không phải đều do một tay con gây ra sao? Chẳng lẽ con không có lòng trách nhiệm nào hết hả?” 
“Cho nên, vì tiền, ngài là đang muốn bán con trai mình đi sao?” 
“Thiên Lãng, không nên suy nghĩ nhiều. Nếu không phải vì tình thế ép buộc, cha sao có thể nỡ lòng nào đối xử với con như vậy? Con là con trai duy nhất của cha a.” (Ọe =.=) 
“Đừng giả bộ làm người cha tốt, bộ ông nghĩ tôi là đồ ngu chắc? Cái gì mà con trai duy nhất chứ? Cái tên bên cạnh ông chẳng lẽ là người chết? Huống chi, vào mười năm trước, ông không phải vì tiền mà hại chết cha mẹ của Cố Yến sao? Hôm nay cũng vì tiền mà bán đi con trai của mình, ông đúng là đồ ác quỷ!” 
“Thằng mất dạy! Mày không được ăn nói xấc xược như vậy!” 
“Nói trúng tim đen rồi chứ gì? A ha, sự thật là gì, ông so với ai còn biết rõ hơn mà. Tôi chẳng qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/1565977/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.