*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Luật sư Chu, chuyện mà tôi nhờ ông đi điều tra trước đó, liệu có thật hay không?”
“Là thật, tiểu thiếu gia thiên tư thông tuệ, xứng đáng là nhân trung long phượng.”
“Nếu đã như vậy thì mau sắp xếp cho ổn thỏa đi, sớm ngày để cho nó về nhận tổ quy tông. Là huyết mạch của Trạm gia tôi, không thể để lưu lạc ngoài đường như thế được. Ngoài ra…” Lão trạm nghiêm khắc dặn dò “Lần giám định ADN này nhớ quay lại toàn bộ quá trình cho tôi, không được để bất kì ai nhúng tay vào.”
“Đã biết!”
Nghe đối phương đáp ứng xong xuôi, lão Trạm liền cúp điện thoại.
Tiện tay quăng tấm hình chụp gia đình vào trong ngăn kéo, trong mắt lão hiện lên một tia giễu cợt.
Lão giờ cũng chả thèm để ý đến thân phận người thừa kế có danh chính ngôn thuận hay không.
Hào môn thế gia luôn cần những người có năng lực thực sự, còn những kẻ vô dụng, tầm thường thì chắc chắn sẽ nhanh chóng bị đào thải.
Mà cái thằng ngu Trạm Thiên Lãng này chỉ là kẻ chết thế, là người ưu tiên bị bỏ qua.
Chỉ có việc kêu nó đi dụ dỗ một thằng nhóc ngây thơ đơn thuần mà cũng không làm được nên trò trống gì.
Còn hại lây kế hoạch tâm huyết mười năm của lão nháy mắt tan thành mây khói.
Còn về phần Lê Hi may mắn trốn thoát kia, lão tất nhiên sẽ sớm tóm gọn về.
Lão bắt buộc phải có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/1565969/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.