Mùa thu ở đế quốc Carter mang lại hương vị thư thái mà đẹp đẽ.
Như là một vị kỵ sĩ cởi bộ áo giáp hoàng kim nặng trịch kia ra, rút đi gánh nặng bao năm chinh chiến trên xa trường, nhưng lại không hề giảm đi khí thế cùng với vinh quang chói rọi, phô bày ra một loại phong tình khiến người ta không thể bỏ qua.
Trong Bách Mộc viên của Học viện quân sự.
Lạc Tị Ly đang ngồi thưởng thức một buổi trà chiều khó có được.
Bộ váy thuần trắng mỏng manh, dáng vẻ tao nhã cao quý.
Dưới ánh hoàng hôn của buổi chiều tà, cho dù có khen ả một tiếng đẹp như thiên sứ thì không phải là nói quá.
Nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nhỏ, Lạc Tị Ly rất vừa ý với bộ dáng của mình.
“Cô xác định lời đồn đãi đó là thật?” Ả bâng quơ hỏi một hầu gái Beta đang đứng hầu hạ cẩn thận phía sau
Ả đã được nghe rất nhiều lời đồn về Lê Hi.
Tuy rằng chưa có chính thức gặp mặt nhưng ả vẫn có thể đoán được phần nào về người này, chỉ là một thằng nhóc ngoại trừ có chút thành tích tốt trong Học viện ra thì không còn sở trường nào hết.
“Thưa đúng ạ.” Biểu tình ghét bỏ trên mặt hầu gái vô cùng rõ ràng “Nghe nói trên người hắn lúc nào cũng lộ ra hơi thở hủ lậu nghèo kiết xác, cho dù đang ở một hành tinh khác cũng có thể ngửi thấy được.”
“Ha.” Phát ra một tiếng cười lạnh vô nghĩa, Lạc Tị Ly không có ý kiến với lời nói của hầu gái.
Thấy sắc mặt của ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/1565955/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.