Đây là một cuộc thi giành cho thanh thiếu niên không phân biệt giai cấp, chỉ cần ai có tài năng đều được quyền đăng kí dự thi.
Tuy rằng Nguyên Mạt Ly đã im hơi lặng tiếng đã lâu, nhưng bởi vì trước đó ả có cho ra những phương pháp phối hương kinh diễm và danh tiếng nổi trội nên vẫn có tư cách tham gia cuộc thi.
Nguyên phụ thưởng thức bức thư trong tay rồi ném cho Nguyên Sĩ Minh “Đưa cho nó, nên làm cái gì thì chú đã biết rõ rồi đấy.”
“Vâng, tôi hiểu rồi.” Nguyên Sĩ Minh đáp rồi xoay người rời đi.
Gã đương nhiên là biết nên làm thế nào.
Mấy ngày nay, gã phát hiện tuy Nguyên Mạt Ly suy sụp như chó nhà có tang nhưng ý định muốn thoát khỏi Nguyên gia vẫn không suy giảm, ngay cả con đường luyện hương sư vẫn rất chấp nhất. Nếu muốn ả toàn tâm toàn ý ở bên cạnh gã thì phải chặt đứt niềm hy vọng của ả, bẻ gãy cánh chim của ả, làm cho ả không thể giãy giụa phản kháng, biến thành một con búp bê chỉ có thể dựa dẫm vào gã.
Tuy rằng Nguyên Sĩ Minh có ý muốn đó nhưng lại không có cơ hội thực hiện. Mà cuộc thi này vừa vặn tạo cho gã một cơ hội tuyệt vời.
Vào phòng ngủ thì thấy Nguyên Mạt Ly đang nhìn ‘Luận văn luyện hương’ đến ngẩn người, Nguyên Sĩ Minh âm thầm híp mắt, hàn ý lúc ẩn lúc hiện.
Mạt Ly, đây là thời điểm cho em thấy bộ mặt tàn khốc của giới luyện hương.
Ở trong cái nơi hỗn tạp này, không chỉ có phương pháp phối hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta/1565952/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.