Nghiêm chỉnh mà nói, này cũng không thể được xưng là con rối, dù những nhà nghèo làm cho trẻ con chơi cũng còn tinh tế hơn so với cái này.
Nhưng dù là vậy mấy đầu gỗ chắp vá ghép thành đồ vật cũng đủ để cho mọi người ý thức được tác dụng của nó, cũng vì vậy mà không rét mà run.
Bởi vì trên đó rõ ràng được kim châm cố định lại chính là tờ giấy viết một hàng chữ nhỏ, chính là tục danh của Lục Hầu và ngày sinh tháng đẻ của ông.
Vu cổ thuật, tà thuật chân chính.
Mọi người khiếp sợ nhìn Lê Hi. Thảo nào Lục Hầu thả rằng hủy đi tiền đồ trưởng tử cũng muốn bắt người về, đây không phải cố ý hãm hại, mà là giận dữ không thể không làm mà thôi.
Vốn các lão giả có phần tán thưởng Lê Hi cũng xụ mặt xuống.
Khác với những sĩ tử ngây ngô kia, bọn họ nghĩ càng nhiều hơn.
Làm lão nhân trong triều thật lâu, bọn họ hiểu rõ thân thế Lê Hi.
Vị trí trưởng tử song nhi này ở Hầu phủ rất khó xử, cũng không giống như Lục Hầu đối ngoại biểu hiện ra yêu thích hắn, mà là vô cùng kiêng kỵ thậm chí có thể nói là chán ghét.
Dù sao năm đó đạo sĩ nói bên tai, loại hài tử khắc thân chung quy sẽ để trong lòng ông có vướng mắc, nếu không phải Lê Hi đoạt lưỡng nguyên, nhất cử dương danh, sợ rằng đời này hắn chỉ có thể ở Giang Nam.
Lý do như vậy, Lê Hi sinh lòng oán hận với Lục Hầu cũng không kỳ quái. Nhưng sau khi hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta-2/1323314/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.