*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp chính vương phủ.
Từ sau khi từ Hầu phủ trở về, nhiếp chính vương vẫn luôn trầm mặc ngồi trước bàn ngây người. Mới vừa cùng Lê Hi tiếp xúc ngắn ngủi làm cho y có phần mê man.
Hôm nay tuyệt đối là lần đầu tiên y và Lục Vân Hi gặp mặt, nhưng thái độ của Lục Vân Hi rất vi diệu.
Hắn tựa hồ vô cùng hiểu mình, không những trong mắt có ý cười quen thuộc, còn có khiêu khích mờ ám lại nguy hiểm khi hắn nhích lại gần mình.
Hắn, giống như biết rất rõ mình.
Cái loại quen thuộc, không chỉ là phù hợp tự nhiên trên cơ thể, còn có hấp dẫn trên linh hồn, cũng không phải trong thời gian ngắn ngủi có thể dưỡng thành.
Cho nên, này là ảo giác của y hay là Lục Vân Hi vốn to gan lớn mật, không coi ai ra gì, dù là ai cũng có thể tùy tiện trêu đùa như vậy?
Dù sao với khí độ tao nhã như vậy dù là đầu gỗ cũng sẽ sinh tình.
Cơn giận dữ không biết từ đâu tới đột nhiên tập kích, làm cho khí thế quanh thân nhiếp chính vương lạnh thêm vài phần. Vừa nghĩ tới ai cũng có thể thấy tư thái như vậy, y càng khó có thể kiềm chế.
Dù sao đó cũng là bảo bối y tìm lâu như vậy mới tìm được, sao có thể để cho người ngoài ngấp nghé?
Trước đó khi tiên đế còn sống, y mặc dù còn nhỏ nhưng vẫn có tư cách đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta-2/1323308/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.